Tin tổng hợp
Đồng chí Đại tướng, Giáo sư, Tiến sỹ Trần Đại Quang sinh ngày 12 tháng 10 năm 1956 tại xã Quang Thiện, huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình, vùng đất văn hiến, giàu truyền thống yêu nước và cách mạng. Đồng chí tham gia lực lượng Công an nhân dân năm 1972, trở thành đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam tháng 7 năm 1980.
Quanh co, uốn khúc như con rắn nước là hình ảnh mà Lê-nin dùng để chỉ những người “trung bình chủ nghĩa”. Nghị quyết Trung ương 4 Khóa XII chỉ rõ “trung bình chủ nghĩa” là một biểu hiện của suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống.
Trong quá trình lãnh đạo cách mạng, cán bộ, đảng viên của Đảng nếu không được giáo dục, tổ chức tốt và không tự tu dưỡng, rèn luyện thường xuyên thì sẽ dễ dẫn đến chủ nghĩa cá nhân. Do vậy, kịp thời phát hiện và kiên quyết chống chủ nghĩa cá nhân, làm cho Đảng ta thực sự trong sạch, vững mạnh, “là đạo đức, là văn minh” là vấn đề cấp bách đặt ra hiện nay.
Quan liêu, xa rời quần chúng của một bộ phận cán bộ, đảng viên được Hội nghị Trung ương 4 (Khóa XII) chỉ ra là căn bệnh tồn tại khá phổ biến và gây hại trực tiếp đến sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc. Do vậy, nhận diện căn bệnh này và tìm cách khắc phục nó là một trong những vấn đề có ý nghĩa quan trọng, cấp thiết trong công tác xây dựng Đảng hiện nay.
Trong thời đại công nghiệp 4.0, tôi nghĩ cán bộ cần có đủ 3 tiêu chuẩn: Đức, tài và bản lĩnh. Người có đức phải hội đủ 3 phẩm chất: Gương mẫu, dân chủ, có tố chất văn hóa. Người có tài cũng phải hội tụ 3 nội dung: Có tầm nhìn, biết tập hợp nhân tài, có sản phẩm cụ thể.
Chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa (XHCN) ở Việt Nam ngày nay do Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam khởi xướng. Bản chất của chế độ đó là quyền làm chủ của nhân dân gắn liền với bảo vệ độc lập dân tộc do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo theo con đường của Chủ nghĩa Mác - Lê-nin.
“Chúng ta không sợ có khuyết điểm, chúng ta chỉ sợ không có quyết tâm sửa đổi, chúng ta phải lấy lòng “chí công vô tư”. Đó là lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh được trích trong “Thư gửi các đồng chí tỉnh nhà”, đề ngày 17/9/1945, Người viết tại Hà Nội, lấy danh nghĩa của một đồng chí già, mục đích là để san sẻ ít kinh nghiệm với các đồng chí quê mình.
“Chiếc khăn quàng đỏ là phần thưởng Bác Hồ dành cho tôi. Tôi rất may mắn, hạnh phúc và vinh dự khi đón nhận món quà này. Tôi luôn có ý thức gìn giữ cẩn thận và chỉ đeo chiếc khăn quàng đỏ duy nhất một lần trong dịp gặp mặt các đội viên Hợp tác xã (HTX) Măng non Duy Viên khi từ Hà Nội trở về địa phương…” - ông Đinh Ngọc Thỉ (ở Quảng Trị) nhớ lại.